Two unrepatriated Americans from the Vietnam War were seen repeatedly starting in 1974 at the office in charge of US POW records and remains -- Office 22, Group 875, Department of Military Justice, General Political Directorate, Headquarters Ministry of Defense at No. 3 Duong Thanh Street, Hanoi.
The source of the sightings (and detailed forensic sketches of the men) was one of America’s most prized defectors from Vietnam. Tran Vien Loc was nicknamed the “Mortician” for his work preparing American remains Hanoi planned to trade back to the US. His information was corroborated by other intelligence and he passed a polygraph examination on his information, including the sightings of the Americans in Hanoi.
The Mortician later identified one of the men as Bobby Garwood, an American Marine who cooperated with the communists and returned home after the war. Declassified Pentagon records reveal that a senior Vietnamese official who dealt with the US on POW/MIA issues undoubtedly knew the names of the other two, remaining Americans – but never revealed their existence to America, let alone their names.
This may be because Vietnam considered the men “progressives” who had requested “asylum.” But the men were closely supervised. The Mortician (and other sources) reported he had been told there were more such Americans who had been secretly processed and kept by Hanoi – some were said to work as aircraft technicians.
Bill Bell, the leading Vietnam POW/MIA expert (and advisor to the POW Investigative Project), concluded that one of the unrepatriated Americans in Hanoi might be Charles Duke, a civilian POW/MIA. The second might be either Kit Mark, Duke's buddy, or Jimmy Malone, an Army radioman captured by the communists in 1966. However, these are educated guesses. Hanoi knows the answer but refuses to provide it.
Hai người Mỹ chưa được trả tự do từ chiến tranh Việt Nam được thấy nhiều lần kể từ năm 1974 tại văn phòng phụ trách hồ sơ tù binh Hoa Kỳ - Phòng 22, Nhóm 875, Bộ Tư pháp Quân sự, Tổng cục Chính trị, Trụ sở Bộ Quốc phòng ở số 3 Đường Thành, Hà Nội.
Các lần chứng kiến (và các bản phác thảo pháp y chi tiết về hai người đàn ông này) xuất phát từ một trong những người đào thoát khỏi Việt Nam được đánh giá cao nhất ở Mỹ. Trần Viên Lộc có nghệ danh là "Mortician" cho tác phẩm người Mỹ vẫn còn lại ở Hà Nội đã lên kế hoạch đem bán tác phẩm về Mỹ. Thông tin của ông được chứng minh bởi nhiều người khác và ông đã vượt qua cuộc kiểm tra thông tin, bao gồm cả những cuộc gặp gỡ những người Mỹ này ở Hà Nội.
Mortician sau đó đã xác định danh tính của một trong hai người là Bobby Garwood - một Thủy quân lục chiến Hoa Kỳ hợp tác với cộng sản và trở về quê hương sau chiến tranh. Hồ sơ tại Lầu Năm Góc cho thấy một quan chức cấp cao của Việt Nam liên quan đến Hoa Kỳ về vấn đề Tù nhân/Mất tích trong chiến tranh chắc chắn biết tên của người còn lại trong hai người nhưng vẫn chưa bao giờ tiết lộ sự tồn tại của họ ở Mỹ, vì thế để trống tên của họ.
Có thể do Việt Nam coi những người đàn ông "tiến bộ" là những người đã yêu cầu "tị nạn". Tuy nhiên, những người này được giám sát chặt chẽ. Mortician (và các nguồn tin khác) đã báo rằng ông được cho biết còn nhiều người Mỹ đã bị bí mật xử lý và lưu giữ tại Hà Nội - một số được cho là làm công nhân kỹ thuật máy bay.
Bill Bell, chuyên gia hàng đầu về Tù nhân/Mất tích trong chiến tranh của Việt Nam (và là cố vấn của Dự án Điều tra tù nhân trong chiến tranh) kết luận rằng một trong những người Mỹ chưa được hồi hương ở Hà Nội có thể là Charles Duke - một tù binh/mất tích trong chiến tranh. Người thứ hai có thể là Kit Mark - bạn thân của Duke, hoặc Jimmy Malone - một xạ quân Quân đội bị bắt giữ bởi những người cộng sản vào năm 1966. Tuy nhiên, đây là những phỏng đoán dựa trên kiến thức và kinh nghiệm. Hà Nội biết câu trả lời chính xác nhưng từ chối cung cấp.
Jane Gaylor, the mother of Charles Duke, died without learning the fate of her son. The families of many other POW/MIAs who might be one of the men reported by the Mortician continue to seek answers on the fates of their loved ones.
Jane Gaylor – mẹ của Charles Duke đã mất mà không biết được số phận của con trai mình. Những gia đình của rất nhiều Tù binh/Mất tích trong chiến tranh khác tiếp tục tìm kiếm câu trả lời cho số phận người thân của họ - rất có thể là một trong số những người đàn ông được Mortician thuật lại.
The source of the sightings (and detailed forensic sketches of the men) was one of America’s most prized defectors from Vietnam. Tran Vien Loc was nicknamed the “Mortician” for his work preparing American remains Hanoi planned to trade back to the US. His information was corroborated by other intelligence and he passed a polygraph examination on his information, including the sightings of the Americans in Hanoi.
The Mortician later identified one of the men as Bobby Garwood, an American Marine who cooperated with the communists and returned home after the war. Declassified Pentagon records reveal that a senior Vietnamese official who dealt with the US on POW/MIA issues undoubtedly knew the names of the other two, remaining Americans – but never revealed their existence to America, let alone their names.
This may be because Vietnam considered the men “progressives” who had requested “asylum.” But the men were closely supervised. The Mortician (and other sources) reported he had been told there were more such Americans who had been secretly processed and kept by Hanoi – some were said to work as aircraft technicians.
Bill Bell, the leading Vietnam POW/MIA expert (and advisor to the POW Investigative Project), concluded that one of the unrepatriated Americans in Hanoi might be Charles Duke, a civilian POW/MIA. The second might be either Kit Mark, Duke's buddy, or Jimmy Malone, an Army radioman captured by the communists in 1966. However, these are educated guesses. Hanoi knows the answer but refuses to provide it.
Hai người Mỹ chưa được trả tự do từ chiến tranh Việt Nam được thấy nhiều lần kể từ năm 1974 tại văn phòng phụ trách hồ sơ tù binh Hoa Kỳ - Phòng 22, Nhóm 875, Bộ Tư pháp Quân sự, Tổng cục Chính trị, Trụ sở Bộ Quốc phòng ở số 3 Đường Thành, Hà Nội.
Các lần chứng kiến (và các bản phác thảo pháp y chi tiết về hai người đàn ông này) xuất phát từ một trong những người đào thoát khỏi Việt Nam được đánh giá cao nhất ở Mỹ. Trần Viên Lộc có nghệ danh là "Mortician" cho tác phẩm người Mỹ vẫn còn lại ở Hà Nội đã lên kế hoạch đem bán tác phẩm về Mỹ. Thông tin của ông được chứng minh bởi nhiều người khác và ông đã vượt qua cuộc kiểm tra thông tin, bao gồm cả những cuộc gặp gỡ những người Mỹ này ở Hà Nội.
Mortician sau đó đã xác định danh tính của một trong hai người là Bobby Garwood - một Thủy quân lục chiến Hoa Kỳ hợp tác với cộng sản và trở về quê hương sau chiến tranh. Hồ sơ tại Lầu Năm Góc cho thấy một quan chức cấp cao của Việt Nam liên quan đến Hoa Kỳ về vấn đề Tù nhân/Mất tích trong chiến tranh chắc chắn biết tên của người còn lại trong hai người nhưng vẫn chưa bao giờ tiết lộ sự tồn tại của họ ở Mỹ, vì thế để trống tên của họ.
Có thể do Việt Nam coi những người đàn ông "tiến bộ" là những người đã yêu cầu "tị nạn". Tuy nhiên, những người này được giám sát chặt chẽ. Mortician (và các nguồn tin khác) đã báo rằng ông được cho biết còn nhiều người Mỹ đã bị bí mật xử lý và lưu giữ tại Hà Nội - một số được cho là làm công nhân kỹ thuật máy bay.
Bill Bell, chuyên gia hàng đầu về Tù nhân/Mất tích trong chiến tranh của Việt Nam (và là cố vấn của Dự án Điều tra tù nhân trong chiến tranh) kết luận rằng một trong những người Mỹ chưa được hồi hương ở Hà Nội có thể là Charles Duke - một tù binh/mất tích trong chiến tranh. Người thứ hai có thể là Kit Mark - bạn thân của Duke, hoặc Jimmy Malone - một xạ quân Quân đội bị bắt giữ bởi những người cộng sản vào năm 1966. Tuy nhiên, đây là những phỏng đoán dựa trên kiến thức và kinh nghiệm. Hà Nội biết câu trả lời chính xác nhưng từ chối cung cấp.
Jane Gaylor, the mother of Charles Duke, died without learning the fate of her son. The families of many other POW/MIAs who might be one of the men reported by the Mortician continue to seek answers on the fates of their loved ones.
Jane Gaylor – mẹ của Charles Duke đã mất mà không biết được số phận của con trai mình. Những gia đình của rất nhiều Tù binh/Mất tích trong chiến tranh khác tiếp tục tìm kiếm câu trả lời cho số phận người thân của họ - rất có thể là một trong số những người đàn ông được Mortician thuật lại.